Cảm Xúc – Osho

20 Tháng 2, 2025

“Sự thông thái chỉ chứa đựng một điều – không phải biết nhiều điều mà chỉ cần biết một điều, đó là sự tỉnh thức của bạn và sự tách bạch của nó với tâm trí.”

“Chỉ cần thử quan sát những chuyện nho nhỏ trong cuộc sống hằng ngày và bạn sẽ ngạc nhiên. Người ta vẫn thực hiện những việc giống hệt nhau mỗi ngày. Họ vẫn quyết định làm một việc gì đó và họ tiếp tục hối tiếc vì đã không hoàn thành nó; vòng lặp đó trở thành một thói quen. Những việc bạn làm đều không mới mẻ. Đó là những việc đã và đang khiến bạn đau khổ, buồn rầu, lo lắng, tổn thương, và bạn không muốn lặp lại những chuyện đó nữa – nhưng bằng cách nào đó, bạn cứ làm đi làm lại như thể bạn rất bất lực. Và bạn sẽ mãi bất lực chừng nào chưa tách bạch sự tỉnh thức với tâm trí.”

“Tôi muốn hỏi bạn: liệu bạn có muốn giống như con bù nhìn này không – chẳng có gì bên trong, khiến ai đó sợ hãi, khiến ai đó hạnh phúc, khiến ai đó bẽ mặt, khiến ai đó kính trọng? Bạn sống cuộc đời mình chỉ vì người khác? Có bao giờ bạn nhìn vào bên trong? Có ai trong ngôi nhà đó của bạn hay không? Bạn có muốn tìm chủ nhân của ngôi nhà không?”

“Khi đó, họ có hai cuộc đời: một cuộc đời ở cửa trước và một cuộc đời ở cửa sau; một cuộc đời mà trong đó họ sống như vật trưng bày, và một cuộc đời khác – cuộc đời thật – mà họ không cho ai nhìn thấy. Thậm chí bản thân họ cũng sợ nhìn thấy cuộc đời đó.”

“Con người là giống loài duy nhất giết hại đồng loại. Chuyện gì đã xảy ra với con người?”

“Hãy nhớ, một người không biết tức giận sẽ không biết yêu thương. Hoa hồng chỉ mọc trên những cành đầy gai…”

“Các loài động vật khác không biết cười; tất nhiên, chúng cũng không biết khóc. Nước mắt là một phạm trù chỉ có ở con người. Vẻ đẹp của nước mắt, vẻ đẹp của nụ cười, sự thi vị của nước mắt, sự thi vị của nụ cười chỉ có ở nhân loại.”

“Trái tim không bao giờ hỏi “Cái đẹp là gì?”. Trái tim tận hưởng cái đẹp, và trong lúc tận hưởng, nó biết cái đẹp là gì. Trái tim không thể định nghĩa cái đẹp, nó không thể giải thích thế nào là đẹp, bởi vì trải nghiệm đó là không thể lý giải được, không diễn tả được.”

“Khi đó, hãy sống thoải mái với những điều kiện sẵn có; hãy xoay xở để sống thoải mái trong hoàn cảnh của mình….Bất kể hiện tại mang đến điều gì, tôi cũng tận hưởng từng phút giây một cách trọn vẹn nhất. Tôi đã hoàn toàn say đắm với từng khoảnh khắc, tôi chưa bao giờ hối hận và tôi chưa bao giờ khát khao điều gì khác.”

“Dù hoàn cảnh ra sao, dù tôi có một chiếc xe đạp hay một chiếc Mercedes-Benz thì cũng không có gì khác biệt. Tôi đã luôn sống thoải mái. Thoải mái là một loại thái độ; nó là cách sống. Tôi từng sống trong những căn nhà rất tồi tàn. Khi mới trở thành giảng viên đại học, tôi sống trong một căn phòng đơn không cửa sổ, không hệ thống thông gió. Tiền thuê nhà chỉ hai mươi rupee mỗi tháng. Nhưng tôi yêu căn phòng đó, tôi tận hưởng nó, tôi hoàn toàn không có vấn đề gì với nó.”

“Nỗi đau tâm lý có nguồn năng lượng tiềm tàng và dữ dội. Cơn giận là năng lượng, nỗi sợ là năng lượng và sự hèn nhát cũng vậy. Mọi điều xảy ra với bạn đều mang theo động lượng to lớn, một nguồn năng lượng dồi dào đang được ẩn chứa trong đó. Một khi bạn chấp nhận nó, năng lượng đó thuộc về bạn. Bạn trở nên mạnh mẽ hơn, bạn trở nên rộng lớn hơn, bạn bắt đầu trở nên thoáng đạt hơn. Khi đó, bạn có một thế giới nội tâm lớn hơn.”

“Bạn có mọi thứ, nhưng cảm giác thèm ăn biến mất, cả cơn đói và tia hy vọng đã tạo động lực cho bạn đấu tranh suốt thời gian qua cũng vậy. Bạn đã thành công – và tôi đã nói đi nói lại rằng không có gì thất bại như thành công. Bạn đã đến được nơi mình muốn đến, nhưng bạn không biết về những hệ quả kèm theo. Bạn có trong tay hàng triệu đô-la nhưng bạn không ngủ được.”

“Hãy chỉ sống hôm nay và quên đi ngày mai; ngày mai sẽ tự diễn ra theo cách của nó. Và hãy nhớ một điều, đó là ngày mai được sinh ra từ hôm nay. Nếu hôm nay đã là một trải nghiệm đẹp đẽ, một phúc lành, vậy tại sao phải lo lắng?”

“Mỗi người là duy nhất và không thể so sánh được – bạn chỉ là chính bạn; trước đây chưa từng có ai giống bạn và sau này cũng vậy. Bạn cũng không cần giống bất cứ ai. Sự hiện hữu chỉ tạo ra những bản gốc; sự hiện hữu không tin vào những bản sao chép.”

“Chỉ khi nào tin tưởng bản thân, bạn mới có thể tin tưởng vợ mình hoặc bất kỳ ai khác. Nếu ngờ vực bản thân, bạn sẽ phóng chiếu sự ngờ vực đó lên những người xung quanh. Tên trộm nghĩ rằng mọi người đều là kẻ trộm. Đó là điều tự nhiên, bởi vì anh ta hiểu bản thân mình và đó là cách duy nhất để anh ta hiểu người khác.”

“…trong trái tim luôn có sự tin tưởng. Trái tim không biết cách nghi ngờ, giống như tâm trí không biết cách tin tưởng.”

“Phớt lờ có nghĩa là bạn sẽ không làm gì để tạo ra tác động. Cơn giận có ở đó. Bạn chỉ cần lưu ý điều đó, lưu ý rằng cơn giận có ở đó, như cách bạn nhìn thấy một cây sồi ở ngoài kia. Bạn có phải làm gì với chuyện đó không? Một đám mây đang bay trên trời; bạn có phải làm gì với chuyện đó không? Cơn giận cũng là một đám mây đang bay qua màn hình tâm trí của bạn. Vì vậy hãy quan sát; hãy để nó bay đi.”

“Và đây không phải là vấn đề “giữ ranh giới mong manh” gì cả. Đừng làm chuyện nhỏ hóa to. Đây là một vấn đề rất nhỏ và cách giải quyết rất đơn giản; bạn chỉ cần chấp nhận rằng nó ở đó. Đừng cố gắng loại bỏ nó, đừng cố gắng phản ứng với nó và đừng xấu hổ vì thấy mình tức giận. Ngay cả việc cảm thấy xấu hổ cũng là một hành động – bạn không thể để mình vô vi được sao?”

“Cuộc sống phải trở nên ngày càng gần gũi với tiếng cười hơn là sự nghiêm túc.”

“Trong Phật giáo có một phương pháp đặc biệt được gọi là “ghi nhận ba lần”. Nếu một vấn đề nảy sinh – ví dụ, nếu ai đó bỗng cảm thấy ghen tị, hoặc tham lam, hoặc tức giận – họ phải ghi chú ba lần về vấn đề đó. Nếu cơn giận có ở đó, họ phải thầm nói ba lần: “Cơn giận… Cơn giận… Cơn giận”. Mục đích là ghi nhận sự xuất hiện của vấn đề để họ ý thức được nó, thế thôi. Sau đó, họ tiếp tục với những gì đang làm. Họ không làm gì với cơn giận mà chỉ đơn giản ghi nhận nó ba lần.”